Wednesday 14 November 2012

Mực, cá nục khô có chất thuốc trừ sâu

Choáng với cá khô nhiễm độc - Kỳ 1:

Mực, cá nục khô có chất thuốc trừ sâu

> Thực phẩm nhiễm độc: Sờ đâu cũng có

TP - Mực khô, cá nục hấp sấy khô qua phân tích phát hiện có chứa chất Bifenthrin, loại hóa chất dùng trong thuốc trừ sâu (nhóm hoa Cúc). Loại hóa chất này, nếu ăn vào có thể gây buồn nôn, đau đầu, thậm chí ảnh hưởng đến ADN và gene, gây viêm khớp, ung thư.

Mẫu mực khô, cá nục hấp sấy khô Tiền Phong gửi phân tích phát hiện chất Bifenthrin. Ảnh: Hoàng Lam .



Mực khô, cá khô chứa chất độc

Xã Hải Bình (huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa) là nơi có hoạt động chế biến hải sản thuộc dạng lớn ở Bắc Trung bộ. Từ xã này, nhiều loại cá khô, mực khô được chuyển lên Hà Nội và nhiều tỉnh miền Bắc để tiêu thụ.

Sau khi có những thông tin nghi ngờ về một số cơ sở chế biến trong vùng dùng hóa chất không đảm bảo an toàn thực phẩm (ATTP) để đuổi ruồi muỗi, chống ẩm mốc, phóng viên Tiền Phong đã lấy 3 mẫu ở một cơ sở chuyên chế biến, kinh doanh mực cá khô thuộc loại lớn nhất Hải Bình, để phân tích.

Ba mẫu là cá nục tẩm bột màu vàng (giá 53.000 đồng/kg), cá nục hấp (giá bán 23.000 đồng/kg), mực khô (giá 105.000 đồng/kg). Các mẫu được lấy ngẫu nhiên trong thùng hàng thành phẩm chuẩn bị xuất bán.

Trong ba mẫu trên, chủ cửa hàng cho biết, mực khô không phải là sản phẩm của gia đình, hoặc địa phương sản xuất, mà nhập về từ tỉnh khác rồi đem bán ở các tỉnh miền núi phía Bắc.

Nhìn bề ngoài, loại mực khô ngoài lớp “phấn trắng” tự có, còn phủ thêm một lớp bột trắng, như chất chống ẩm mốc; còn cá nục bề mặt khô, sáng, cá chắc, trông bắt mắt.

Kết quả phân tích của Viện Kiểm nghiệm An toàn vệ sinh thực phẩm Quốc gia (Bộ Y tế) cho thấy, mực khô và cá nục hấp sấy khô có chứa chất Bifenthrin, một loại thuốc trừ sâu thuộc nhóm hoa Cúc tổng hợp.

Hàm lượng Bifenthrin có trong mực khô tới 1,04 mg/kg, còn trong cá nục hấp sấy khô là 0,054 mg/kg.

Một lãnh đạo Viện Kiểm nghiệm an toàn vệ sinh thực phẩm Quốc gia cho biết, theo Quyết định 46/2007 của Bộ Y tế, có quy định dư lượng Bifenthrin tối đa trong một số thực phẩm, với mức độ khác nhau, nhưng chưa nói cụ thể trên các loại cá, mực khô.

Tuy nhiên, so với mức dư lượng bifenthrin trên một số thực phẩm phổ biến, ngưỡng chất Bifenthrin trên mực khô (tới 1,04 mg/kg), cá nục hấp sấy khô là (0,054 mg/kg), trong các mẫu Tiền Phong gửi đi phân tích đều vượt ngưỡng.

Cụ thể, Bộ Y tế quy định dư lượng Bifenthrin trên cam, chanh, nho, khoai tây, thịt, mỡ, và phủ tạng của gà, sữa, thận, gan gia súc; ngô thân ngô, lúa mạch chỉ ở mức 0,05 mg/kg; trên trứng gà chỉ 0,01 mg/kg; trên thân và vỏ lúa mì, cây ngô khô cũng chỉ 0,02 mg/kg…

Có thể gây ung thư

Theo ông Vương Trường Giang, Trưởng phòng Quản lý thuốc Bảo vệ Thực vật (thuộc Cục Bảo vệ Thực vật, Bộ NN&PTNT), loại thuốc Bifenthrin (min 97%), nằm trong danh mục các loại thuốc bảo vệ thực vật do Bộ NN&PTNT ban hành tại Việt Nam.

Hiện chất này chỉ có một tên thương mại thuốc là Talstar 10 EC, có tác dụng trị sâu khoang trên cây lạc, do Cty FMC Chemmicl International AG (của Mỹ) đăng ký xuất vào Việt Nam.

Ông Giang cho biết, Tổ chức Y tế thế giới - WHO xếp Bifenthrin nằm trong nhóm độc 2, nếu sử dụng có thể gây ngộ độc, biểu hiện như nôn mửa, chóng mặt đau đầu, nếu hàm lượng lớn có thể gây nguy hiểm đến sức khỏe, tính mạng.

Theo Viện Kiểm nghiệm An toàn vệ sinh thực phẩm Quốc gia, Bifenthrin rất độc với nhiều loại côn trùng, cá và các loại thủy sản. Nó là một chất có tác dụng diệt muỗi, có thể được sử dụng trong các loại màn chống muỗi.

Bifenthrin có độc tính cao với các loài cá, do chất này khó tan trong nước nên đọng lại trong lớp bùn và ảnh hưởng đến các loài cá tầng đáy.

Cơ chế độc với các sản phẩm cá là do sự ức chế men ATP-ase dẫn đến không sử dụng được ATP để cân bằng lượng oxy. Vì không lấy được oxy do không sử dụng được ATP, cá sẽ chết.

Theo một chuyên gia về ATTP, độc tính của Bifenthrin trên các loài có vú và con người được thấy là rất nhẹ. Tuy nhiên, nếu tích lũy nhiều trong thực phẩm có thể gây một số nguy cơ. Người ăn phải thực phẩm chứa bifenthrin lâu ngày có thể bị ngộ độc.

Các triệu chứng gặp phải là buồn nôn, đau đầu, tăng mẫn cảm với âm thanh và rung động, dị ứng ngoài da và mắt. Các nghiên cứu còn cho thấy Bifenthrin có thể gây ảnh hưởng đến ADN và gene.

Bifenthrin có thể gây ức chế chức năng LFA-1/ICAM của tế bào T, có thể dẫn đến viêm và có thể gây các bệnh tự miễn như hen suyễn, viêm phổi, viêm khớp và ung thư.

Theo vị chuyên gia kiểm nghiệm ATTP này, Cơ quan bảo vệ môi sinh - EPA (Hoa Kỳ) phân loại Bifenthrin thuộc nhóm C trong phân loại các chất gây ung thư, là chất có thể gây ung thư trên người. Liều độc cấp tính là 0.328 mg/kg thể trọng/ngày; liều độc mãn tính là 0.013 mg/kg thể trọng/ngày.

Hoàng Lam - Phạm Anh

Sunday 11 November 2012

Hướng dẫn cách tìm lại và xóa hoàn toàn dữ liệu thiết bị IOS thất lạc của bạn 1 cách đơn giản [Appstore.vn]

by Appstore.vn on Wednesday, September 12, 2012 at 6:21am ·
Find My iPhone (link tải free: http://appstore.vn/i/580
là một ứng dụng miễn phí được hỗ trợ bởi Apple cho các iDevices như iPhone, iPad, iPod Touch. Ứng dụng giúp bạn tìm lại được máy khi bị mất nếu bạn biết cách sử dụng. Find My iPhone được tích sẵn trong iCloud khi bạn đăng nhập thiết bị đám mây để lưu trữ danh bạ, hình ảnh, data v.v...

Ngoài ra còn có các ứng dụng khác như iCaughtU, iCaughtU Pro, iGotYa có thể cài đặt bản Free cho máy đã jailbroken, các ứng dụng này có thể chụp hình kẻ lấy máy của bạn khi nhập sai passcode, thay sim hoặc tắt nguồn máy và gửi email về cùng định vị nơi thiết bị được phát hiện khi kết nối internet hay 3G.

Đối với các apps kể trên, Find My iPhone vẫn vượt trội trên hết do được dựa trên số IMEI của từng thiết bị, dù kẻ gian khôn ngoan restore máy ở chế độ DFU mode hay Recovery mode cũng sẽ bị phát hiện khi kết nối Internet hay 3G. Đó là sự khác biệt đối với các ứng dụng khác mà kẻ gian chỉ cần restore là vô hiệu hoá.

Để sử dụng Find My iPhone, mỗi thiết bị cần có một tài khoản của Apple (Apple ID account) chung hoặc riêng. Thí dụ bạn có iPhone và iPad, 2 thiết bị này dùng chung một Apple ID làxxxxxx@gmail.com chẳng hạn, khi đăng nhập và kích hoạt sẽ định vị và tìm thấy nhau qua phần mềm Map trên thiết bị. Ngoài ra Find My iPhone còn hỗ trợ cho máy tính MacBook khi có chung một Apple ID đăng nhập qua iCloud. Máy tính Windows đăng nhập iCloud với Apple ID tại: www.icloud.com.

ĐIỀU KIỆN CẦN THIẾT:
- Đăng ký tài khoản Apple ID với địa chỉ email của bạn (Gmail là tốt nhất).
- Sử dụng Passcode cho thiết bị.
- Đăng nhập iCloud với tài khoản trên.
- Cài đặt Find My iPhone trên iPhone/iPad/iPod .
- Khi mất máy, hãy mượn iPhone/iPad của bạn bè và đăng nhập Find My iPhone với chính tài khoản của bạn đã cài Find My iPhone cho máy bị mất hoặc check trên icloud.com .

Sau đây, là phần hướng dẫn các bạn cài đặt và sử dụng Find My iPhone trên iPhone (iPad tương tự). Khi mua máy mới hoặc restore xong iPhone bạn phải Set Up iPhone để kích hoạt máy gồm các bước như Ngôn ngữ, vùng quốc gia, chọn kết nối WiFi hay iTunes, Set Up mới hay Restore từ Backup qua iCloud hay iTunes. Hãy tạm chọn Skip this Step (bỏ qua bước này) để hoàn thành phần Set Up máy.

Sau khi máy vào màn hình chính:
-Vào Settings> iCloud đăng nhập tài khoản Apple ID, chọn các ứng dụng sau: Mail; contact; calendars; reminders; safari; notes và find my iPhone
-Lướt xuống nhấn Storage & Backup>: 
 Nhấn iCloud Backup: ON>OK:

Đăng nhập iCloud xong là bạn đã yên tâm chiếc iPhone của bạn đã khá được khai báo chính thức.
-Bạn vào link http://appstore.vn/i/580 để tải app free: Find my iPhone.
-Mở Find My iPhone điền lại Apple ID và Password:
 Ứng dụng yêu cầu cho phép định vị các thiết bị, nhấn OK và sẽ hiện ra các thiết bị có chung Apple ID:
-Nhấn vào nút chữ "i" trong vòng tròn xanh định vị để từ thiết bị iOS khác hoặc từ website: iCloud.com bạn có thể gửi message và mở còi báo động cho iPhone (Play Sound or Send Message), thí dụ:Gửi tinh nhắn "Đã biết vị trí iPhone bị mất, vui lòng gọi 084.xxx.xxxx để trả máy sẽ được hậu tạ. Nếu không công an sẽ can thiệp!".
Chiếc iPhone bị thất lạc sẽ nhận được message như trên
-Có thể nhấn Remote Lock để khoá máy tức thời
 Nói thêm về Remote Lock, nếu bạn có sử dụng passcode cho iPhone khi nhấn Remote Lock iPhone sẽ bị khoá và phải đăng nhập đúng passcode của bạn mới mở được. Trường hợp bạn chưa cài passcode sẽ hiện bảng lập passcode mới (nhập 2 lần) iPhone sẽ bị khoá phải có passcode này mới vào màn hình Springboard được, nếu sai passcode sẽ bị khoá và sau 10 lần sai sẽ vào chế độ Emergency và phải kết nối iTunes để restore.
 iPhone đã bị khoá và một email xác nhận khoá đã gửi đến bạn và yêu cầu confirm.
-Bạn có thể chọn Wipe để xoá toàn bộ dữ liệu trên điện thoại...

LƯU Ý: Bạn có thể chọn thêm Erase Data: ON trong phần Set Passcode, sau 10 lần nhập sai passcode iPhone sẽ xoá hết các Data trong máy để bảo mật thông tin trong máy. (Mặc định là 5 lần sẽ khoá).

Kết luận: Trong thời buổi hỗn loạn như hiện nay tình trạng mất cắp là rất dễ sảy ra. Để có thể tìm lại được iPhone, iPad và ngay cả MacBook yêu quý của bạn, hãy sử dụng ngay FIND MY iPHONE ngay từ bây giờ!
Find My iPhone (link tải free: http://appstore.vn/i/580

Friday 9 November 2012

Bệnh vô cảm .Tiếng nói của giới trẻ vn



Những câu văn của em Phan Hoàng Yến, học sinh lớp 9A2 trường trung học Chu Văn An, Hà Nội đã gây ấn tượng mạnh với người đọc không chỉ bởi đề tài em lựa chọn mà còn bởi cách hành văn rất tinh tế và sắc sảo. Bài văn được cô giáo cho 9,5 điểm với nhận xét: "Em có những phát hiện và suy nghĩ sâu sắc về hiện tượng đáng buồn này. Một người có trái tim nhân hậu, đa cảm và tư duy sắc sảo như em thật đáng
quý.

---------------------------------------
ĐỀ BÀI :

TRÌNH BÀY SUY NGHĨ CỦA EM VỀ MỘT SỰ VIỆC HOẶC HIỆN TƯỢNG Ở ĐỊA PHƯƠNG HOẶC TRƯỜNG, LỚP (ĐẶT NHAN ĐỀ CHO BÀI VIẾT)
---------------------------------------

BỆNH VÔ CẢM

Có được một xã hội văn minh, hiện đại ngày nay một phần lớn cũng là do những phát minh vĩ đại của con người . Một trong số đó chính là sự sáng chế ra rô-bốt, và càng ngày, rô-bốt càng được cải tiến cao hơn, tỉ mỉ hơn làm sao cho thật giống con người để giúp con người được nhiều hơn trong các công việc khó nhọc, bộn bề của cuộc sống. Chỉ lạ một điều: Đó là trong khi các nhà khoa học đang "vò đầu bứt tóc" không biết làm sao có thể tạo ra một con chip "tình cảm" để khiến "những cỗ máy vô tình" biết yêu, biết ghét, biết thương, biết giận thì dường như con người lại đi ngược lại, càng ngày càng vô tình, thờ ơ với mọi sự xung quanh. Đó chính là căn bệnh nan y đang hoành hành rộng lớn không những chỉ dừng lại ở một cá nhân mà đang len lỏi vào mọi tầng lớp xã hội - bệnh vô cảm.

Nhìn thấy cái xấu, cái ác mà không thấy bất bình, không căm tức, không phẫn nộ. Nhìn thấy cái đẹp mà không ngưỡng mộ, không say mê, không thích thú . Thấy cảnh tượng bi thương lại thờ ơ, không động lòng chua xót, không rung động tâm can. Vậy đó còn là con người không hay chỉ là cái xác khô của một cỗ máy?

Trước hết là về cái đẹp, bây giờ ra ngoài đường, hiếm ai có thể bắt gặp một người đàn ông đạp xe ung dung dạo mát, thưởng ngoạn cái không khí trong lành, tươi mát dưới những hàng cây cổ thụ vàm bóng quanh bờ hồ; một người con gái dịu hiền, yêu kiều trong chiếc váy thanh thoát tản bộ trên những con đường hoa sấu, hoa sữa đầy mộng mơ mà hầu hết là những dòng người tấp nập, vội vã, chen lấn xô đẩy trên đường, xe buýt. Lúc ấy cũng chính là lúc mà con người ta mất một phần tâm hồn đẹp đẽ đã bị chôn vùi dưới lớp cát. Phải chăng cũng vì như thế mà họ càng lúc càng khép chặt cánh cửa trái tim mình lại, không còn biết hưởng thụ cái đẹp mà chỉ nghĩ đến tiền, đến công việc ngày mai?

Vô cảm với cái đẹp mới chỉ là bước đầu. Một khi người ta đã không biết ngưỡng mộ, không biết say mê, rung động trước những điều đẹp đẽ thì trái tim cũng dần chai sạn rồi đến đóng băng. Khi ấy, không chỉ là cái đẹp mà đứng trước những hành động ác độc, vô lương tâm, con người ta cũng cảm thấy bình thường, không oán trách cũng không cảm thông, động lòng với những nạn nhân bị hại. Một tháng trước, tôi đọc được một bài báo trên mạng có đưa tin về vụ một đứa bé Trung Quốc hai tuổi bị xe tải cán. Thương xót, đau lòng làm sao khi nhìn cô bé đau đớn nằm trên vũng máu mà không một người nào qua đường để ý, cuống cuồng gọi cấp cứu. Họ nhìn thấy rồi đấy nhưng họ lại cố tình như không thấy, đi vòng qua cô bé để tiếp tục con đường nhạt thếch, sáo mòn của mình. Càng chua xót, đau lòng, phẫn nộ hơn khi chiếc xe tải tiếp theo nhìn thấy cô bé nằm đó, vẫn thoi thóp thở, bám víu lấy cuộc đời lại vô tình chẹt cả bốn bánh xe nặng trịch đi qua người cô bé, thản nhiên đi tiếp. Người qua đường vẫn thế, vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Cô bé xấu số chỉ được cấp cứu khi một người phụ nữ nhặt rác đi qua, thấy cảm thông, đau lòng nên đã bế cô đi bệnh viện. Có những con người ích kỷ, vô tâm, tàn nhẫn như vậy đấy. Không những thế, bây giờ ra đường gặp người bị cướp, bị trấn lột, bị đuổi chém nhưng lại không thấy anh hùng nào ra can ngăn, cứu giúp hay chỉ một việc nhỏ nhoi thôi là báo công an. Đó là những con người "không dại gì" và cũng chính "nhờ" những người "không dại gì" đó mà xã hội ngày càng ác độc, hỗn loạn. Chính lẽ đó mà căn bệnh vô cảm càng được thể truyền nhiễm, lây lan.

Vô cảm còn là con đường trực tiếp dẫn đến những cái xấu, cái ác. Nó là một căn bệnh lâm sàng mà trong đó, não của người bệnh vẫn hoạt động nhưng trái tim lại hoàn toàn băng giá. Người ta đã vô cảm thì làm sao có thể thấu hiểu được nỗi đau, tình cảm của người khác, người ta chỉ nghĩ đến mình và lợi ích của riêng mình mà thôi. Nếu không vô cảm, tại sao các cô giáo ở trường mầm non lại nhẫn tâm giật tóc, đánh đập, bịt miệng các cháu bé còn ngây thơ, nhỏ tuổi? Tại sao một người còn chưa qua tuổi trưởng thành lại vô tư chém giết cả nhà người ta để lấy của cải? Xa hơn nữa là các công chức bình thản ăn tiền ủng hộ, trợ giúp những số phận đau thương, bất hạnh của người dân để kiếm lợi cho riêng mình. Và còn nhiều, còn nhiều hành động xấu xa hơn nữa. Tất cả những điều vô lương tâm ấy đề xuất phát từ căn bệnh vô cảm mà ra.

Chúng ta biết bệnh vô cảm vô cùng nguy hiểm nhưng lại đặt ra câu hỏi: Rốt cuộc thì nguyên nhân tại sao? Suy cho cùng, tình cảm là điều chi phối tất cả. Những người vô cảm là những người bị thiếu hụt tình yêu thương. Chính vì không cảm nhận được tình yêu thương mà người ta ngày càng lạnh giá. Một phần nữa cũng là do xã hội hiện đại quá bận rộn và đòi hỏi con người phải làm việc, làm việc và làm việc mà bỏ quên thời gian để trao nhau hơi ấm của tình thương, để ươm mầm cảm xúc.

 Tình cảm như những hạt mưa, hạt mưa càng to, càng nặng thì càng dập tắt được những ngọn lửa của lòng thù hận, ghen ghét, bi ai và nó cũng như một ngọn lửa thổi bùng cháy mãnh liệt trong tâm hồn để nuôi dưỡng tiếp nguồn sống cho chúng ta. Vì vậy, điều duy nhất chúng ta có thể làm để cho căn bệnh cô cảm "không còn đất sống" là hãy biết mở cửa trái tim để biết cảm nhận, biết yêu ghét, thương giận và chia sẻ những điều tinh túy đó cho những người xung quanh mình./.

Monday 5 November 2012

HÃNH TIẾN trên SỰ NÓI DỐI HOÀNH TRÁNG



HÃNH TIẾN trên SỰ NÓI DỐI HOÀNH TRÁNG


HÃNH TIẾN
trên SỰ NÓI DỐI HOÀNH TRÁNG

hạđìnhnguyên.
01-11-2012

Nhân dân Viêt nam đều căm giận khi Bắc Kinh tiến quân đánh phá Việt nam, hiện đang còn chiếm đóng một phần biển đảo, và hằng ngày đang đe dọa chủ quyền lãnh thổ Việt Nam.
Nhưng dân chúng càng bực bội hơn, khi thấy lãnh đạo Việt Nam tỏ ra thân thiện với cách ứng xử giống như là nhu nhược, trước nhà cầm quyền Bắc kinh. Người dân thật sự không biết điều gì đã và đang diễn ra giữa họ (lãnh đạo hai bên), khi mà tình hình đất nước ngày càng trở nên khó khăn, với các hiện tượng can thiệp công khai kín hở của Bắc kinh, dưới khẩu hiệu hợp tác “chiến lược, toàn diện”, lấy điểm chung là cùng “chủ nghĩa xã hội”, cùng “đảng CS” làm nền tảng cho các mặt hoạt động: kinh tế, chính trị, an ninh, quân sự… Người ta thấy diễn ra liên tục và dày đặc những cuộc tiếp xúc của họ với lãnh đạo Việt Nam ở mọi thời điểm, vào mọi sự kiện lớn nhỏ đang có của VN.
Và mới đây, lại diễn ra cả việc hợp tác báo chí với Đảng CSTQ để tuyên truyền, “giáo dục” nhân dân Việt nam. Một chủ trương rất khó hiểu, mang nhiều nghĩa với nội dung phức tạp.

Trong bối cảnh đó, người dân càng không thể không phẩn nộ trước sự điều hành quá tồi tệ của một bộ máy nhà nước, vừa thiếu khả năng, vừa thiếu phẩm chất, đầy rẩy tham nhũng, lại đầy vẻ hãnh tiến của nhiều cán bộ trên những việc làm không mấy lương thiện.
Chúng ta đang ở trong một vùng trũng ngập ngụa những điều bất cập, mà ở đó lá cờ “liên kết” XHCN, kiêu hãnh một cách đáng tiếc, cứ thế tung bay.

1-Lá phiếu oan nghiệt ?

Trước mắt chúng ta là sự sa đọa trầm trọng trong thượng tầng tham nhũng của bộ máy nhà nước ai cũng biết. Dù Bộ Chính Trị trực tiếp chủ trì cuộc vận động đấu tranh chống tham nhũng rộng lớn, nhưng dường như nó đã trượt ra khỏi tầm tay. Trước đó, ít người tin rằng nó sẽ đem lại hiệu quả, vì người ta nghĩ đến cái gốc cơ chế sản sinh ra nó. Và sau đó, kết thúc Hội nghị 6 dù không ngạc nhiên, nhưng không khỏi gây ra một trạng thái não nề đau đớn cho những ai mong muốn một sự đổi mới của tình hình đất nước, không chỉ ở cái quả, mà cả ở cái gốc của cây tham nhũng.
Tổng Bí Thư và Chủ Tịch Nước, hình như cả hai đều nghẹn ngào nói với quốc dân rằng, tham nhũng còn đang hoành hành, đang gây hậu quả nặng nề, sự nghiệp chống tham nhũng sẽ được tiếp tục đẩy mạnh, và kêu gọi toàn dân tham gia. Biết nói gì hơn ? Quả bóng ảo y như rằng, đang được đá về phía “chân không giày” của nhân dân. Nụ cười “mỉm chi” của TT Nguyễn Tấn Dũng, mà người ta ví von với nụ cười đầy bí ẩn của nàng Monalisa, như dự báo một cho một trắc nghiệm điều gì đó, ngay khi mở đầu phiên họp . Và khi kết thúc hội nghị, nụ cười ấy đã vỡ òa tươi vui, tương phản với nét u buồn không che dấu của TBT Nguyễn Phú Trọng và CTN Trương Tấn Sang. Người ta cho rằng, hội nghị không có kết quả như mục tiêu của nó, và tham nhũng đã thắng thế với số phiếu áp đảo.
Người dân nín lặng, biết rằng sân chơi, dù rất “sanh tử” nầy, chỉ là của Đảng, không thuộc về mình. Nụ cười rạng rỡ kia là sự hãnh tiến trên một loại quyền lực. Nỗi u buồn nọ thì lại trên nền của một nhận thức cố chấp, trung thành một cách đáng tiếc, về một cơ chế đáng lẽ phải cải tổ, lại gắn bó chung một cách lạ lùng với chủ thuyết của kẻ đang đe dọa chủ quyền đất nước ta là Bắc kinh. Nên cái vui và buồn ấy chỉ là bức tranh “vân cẩu” trước cái nhìn cay đắng của nhân dân.
Ngày mà ông Nguyễn Phú Trọng được nội bộ chọn lên làm TBT, ông hứa hẹn một “đột phá” về lý luận xhcn để phá vở vòng tròn xơ cứng và bầy hầy của bao năm qua. Và ông đã làm điều đó, bằng một diễn văn tai tiếng ở Cuba, gây nên một cơn cảm sốt bất ngờ cho người trong nước và thế giới về một VN tiền phong đỉnh cao xhcn! Lần thứ hai, ông dành tâm huyết cho cuộc “đột phá” bằng cách “phục hồi” nguyên lý phát triển “phê bình và tự phê bình” để củng cố Đảng. Và kết cuộc, đã nhận ra, vũ khí phê bình không thay thế được sự phê bình bằng “lá phiếu”, không phải lá phiếu của dân chủ , mà lá phiếu của phe cánh và tiền-vàng. Đạo đức của hai ông thì rất đáng ngợi ca, một người tuổi cao, chức lớn nhất trong Đảng mà “đi xe đạp thăm bạn”, một người chức to nhất nước, chỉ ở trong căn nhà “51 mét vuông”, là hình ảnh đẹp, trái ngược với hầu hết những quan chức đương quyền có cảnh ngựa xe như nước, lâu đài như nêm, nhưng đã không thể thắng được những lá phiếu của thời đại gọi là suy thoái ! Người xưa nói, người “quân tử” gặp nhau trong chén nước lã, kẻ “tiểu nhân” thì thân nhau qua rượu thịt, kết nhau thành số đông.
Ý nói là quyền lợi gắn bó cùng nhau tạo nên sức mạnh. Tham nhũng hiện nay là một cách kiếm tiền mà những người tham nhũng cho rằng, nó đương nhiên là lương thiện, phù hợp trật tự, lại hợp lý với hệ thống, với trào lưu đang lên của thời đại, thấy trong lòng hạnh phúc lên hương chứ không phải là áy náy. Họ không hề băn khoăn cho mình là kẻ tiểu nhân, mà thấy mình là người anh hùng, mưu trí, thành đạt, hãnh tiến rung đùi.
Qua những lần tiếp xúc cử tri, người ta thấy các ông rất cần nhân dân. Nhưng nhân dân đâu rồi ? Nhân dân đã bị tước hết mọi thứ quyền từ lâu, không có chỗ nào bám víu, vì “không tam quyền phân lập”, mọi việc làm ăn của dân chúng đều lệ thuộc vào bàn tay thao túng của các cấp. Sở hữu đất đai là một trong những quyền căn bản cho sự sống của người dân thì thuộc quyền “đại diện thống nhất quản lý”, mà chính TBT đã khẳng định theo cách áp đặt, và chính “chúng nó” đã tạo nên những “lá phiếu” tín nhiệm kia.
Vì sự tham nhũng đang diễn tiến là toàn diện và có hệ thống, bởi tính chất của cơ chế là một cấu trúc gắn chặt quyền lực chính trị với cơ cấu kinh tế bao trùm. Hệ thống “lợi ích lớn” và hệ thống “lợi ích nhỏ”, như tấm lưới khổng lồ phủ khắp đất nước, đang từng ngày làm cạn kiệt, bào mòn sinh lực của quốc gia. Các hoạt động làm ăn của người dân được xem là sự “ban ơn’ của bộ máy quan chức, khó khăn mỗi ngày đè nặng lên lưng người dân, trên đầu doanh nghiệp, “tiêu cực lặt vặt” là hằng triệu xúc tu tinh vi của hằng triệu cái vòi của con bạch tuộc. Nó thuộc về toàn bộ cơ thể, và nó được chỉ huy...


Cái gì sẽ xảy ra khi cái uy về giá trị tinh thần của đại diện công quyền không còn nữa ?
Bữa ăn của người dân ngày càng ít lại, “giai cấp công nhân tiền phong” chấp nhận nuốt thực phẩm độc hằng ngày vì giá rẻ của Trung Quốc đang ngồn ngộn đổ sang bằng đường bộ và đường biển, dù biết là sẽ bệnh hoạn và chết sớm. Thiếu nữ sẵn sàng lao đi bốn phương tìm cách đổi đời trong cơn tuyệt vọng …Các thế hệ thanh niên khác đang quay vòng vòng trong cái “ao tù” giáo dục các cấp, đầy ô nhiễm và thiếu khí trời.
Tham nhũng và đấu tranh chống tham nhũng giờ đây, là công việc nội bộ của hệ thống nhà nước, và hệ thống nầy thì không thể tự hủy hoại, như người cầm dao tự thiến mình. Qua kết quả HN trung ương 6 cho ta thấy gì, nhất là Ông TBT và Ông CTN ? Cho dù đó là tấm gương trong sạch đáng được ngợi ca, nhưng hai ông có thể chống tham nhũng được không; khi mà ‘xã hội dân sự” không được thừa nhận, quyền công dân bị tước đoạt; khi mà Đảng lãnh đạo “toàn diện và tuyệt đối” kèm theo “đặc quyền đặc lợi” của mình, chắc như bàn đá ? Dân không đưa một ông lãnh đạo nào lên, thì dân không thể đưa một ông lãnh đạo nào xuống, cũng như mọi ông lãnh đạo lớn bé khác. Tình thế đã nói lên điều gì với lịch sử ? Các ông đang bảo vệ sự tồn vong của ai và “thế lực cầm quyền” nào, hay bảo vệ Dân tộc và Đất nước nầy, trước sự “hủ hóa” của “một bộ phận không nhỏ” với đồng tiền, và trước họa xâm lăng của Bắc kinh với âm mưu “diễn tiến hòa bình” của chúng ?
Không một người dân nào muốn cho xã hội bị rối loạn, hay đất nước bị phủ bóng của Bắc kinh, nên họ mong muốn một sự cải tổ, như trước đây đã từng có chủ trương đổi mới, nhưng nó bị giật lùi, giật cục bởi chính sự đe dọa của bàn tay Bắc kinh. Ở trong trạng thái bóng râm nầy, việc chống xâm lược với mọi hình thức, được xem là làm mất ổn định chính trị, bị đồng hóa thành chống nhà nước, việc kêu đòi một xã hội công dân thì bị rơi vào “thế lực phản động”. Xã hội đang bị tham nhũng trị, và tham nhũng cũng trị lẫn nhau trong chừng mực nào đó. Cho nên TBT có nói : “chống tham nhũng là công việc hết sức phức tạp và lâu dài…” Câu nói ấy thật là vô nghĩa ghê gớm, vì ai nói cũng được, và chẳng làm gì hết. Phức tạp là đương nhiên, vì nó nằm trong tự thân nó, lâu dài cũng đúng, cho đến ngày mà dân Nga không còn hô URA, dân TQ không còn hô VẠN TUẾ, và VN không còn hô MUÔN NĂM. Ngày ấy, không có bề trên nào cả, anh Chủ tịch nước có thể đến nhậu và xin phiếu anh Dân cày, không ai cao đạo để giáo dục ai. Kẻ nào muốn học thì tự đến trường. Tham nhũng cũng có chỗ dành sẵn, không phức tạp lâu dài chi cả, chỉ có điều không thể nghênh ngang nói phét. Cái thiên đường xhcn hình như hé lộ ở đâu đó, không phải ở đằng kia mà cũng không phải ở đâu đây.

2-Hợp tác với Trung quốc để giáo dục nhân dân ?

Tiếp kiến và làm việc với Ông Ngô Bằng Quyền, Tổng biên tập Nhân Dân nhật báo TQ, Ông Đinh Thế Huynh, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương VN, tuyên bố : “Các ấn phẩm của hai báo phải gương mẫu tuyên truyền giáo dục nhân dân về tình cảm hửu nghị, chống lại những luận điệu tuyên truyền, sai trái, phá hoại sự nghiệp CM của mỗi nước, gây phương hại đến quan hệ hửu nghị giữa hai nước, hai đảng ,và nhân dân hai nước”.
Quyền tự do báo chí của người dân, được ghi trong Hiến pháp, thì không được thực thi, nay lại chính thức đưa cái quyền tuyên truyền và giáo dục của Đảng CS Trung quốc vào để cùng giáo dục nhân dân Việt nam. Đảng CSVN đã từng chống lại chế độ Phong kiến, lấy dân chủ làm mục tiêu, từng nói cán bộ lãnh đạo là “công bộc của dân”, tức “đầy tớ của nhân dân”, phục vụ cho quyền lợi của nhân dân. Ngày nay, bỗng dưng trở lưỡi, hai tiếng “giáo dục nhân dân” thường xuyên phát ra một cách ngon lành tự tin, từ miệng các quan chức lớn nhỏ, ngay cả Đoàn thanh niên cộng sản thì cũng hồ hởi “giáo dục” thanh niên, bạn của mình, những người cùng mài đũng quần trên cùng một chiếc ghế nhà trường. Cái tư tưởng hãnh tiến thật đáng tiếc, bộc lộ thẳng thừng, không che dấu một cách điển hình qua cách dùng một từ ngữ.
Thế mà chưa đủ, nay đưa cả cơ quan tuyên truyền của TQ – một quốc gia khác- vào cùng “tuyên truyền giáo dục nhân dân ta”! Mặt khác, nước VN, về tầm vóc so với TQ thì thân phận như con ong cái kiến, dám đâu và cũng chưa từng bao giờ “phá hoại sự nghiệp CM” của TQ, mà ngược lại, thì đã quá rõ ràng như bao đời nay và ngày nay. Điểm nữa, “Xuyên tạc, nói xấu” TQ thì cũng không dễ, lại hao tổn công sức mà chẳng ích lợi gì. Nói ngay thẳng, nói đúng sự thật còn chưa hết cái xấu, cái hiểm ác, của TQ đối với VN, hơi đâu đặt điều ! Còn về cái “tình hữu nghị’ rất ư khốn cùng nầy, thì dân mong gỡ còn chưa ra, nói gì đến ai đó vào đây để xây đắp với phá hoại ? Ông Đinh Thế Huynh, hãy thay mặt BCT mà chỉ ra cái lỗi của nhân dân ta ở đâu đối với Trung Quốc, để mà nay đến nỗi phải rước họ vào, cùng với họ giáo dục nhân dân ta ? Bỗng dưng vì sao lại quàng vào trên đầu nhân dân một thứ tai ách oan khiêng như vậy ? Hằng ngày trên báo Hoàn Cầu, Thời báo tiếng Anh (đều là báo chính thống của đảng TQ) đã chẳng ra rã vu khống, chửi VN ta đó chưa đủ sao ? Họ gọi Luật biển của VN là một “trò hề lố bịch”. Liệu rằng các tờ báo nói trên có là thế lực thù địch của tình hữu nghị mà TQ sẽ mời ông Huynh sang đó giáo dục ? Khi người dân xuống đường phản đối sự xâm lược của TQ thì chưa đủ cho sức giáo dục dư thừa của Trung tướng Nhanh và Thượng tướng Vịnh đó sao, mà cần thêm nữa ? Quốc hội VN có cần phải đặt ra thêm một khung luật hình sự dành sẵn cho “thế lực thù địch của cái tình hữu nghị Việt-Trung” nầy hay không ? để mà lùa tất cả những ai biểu tình, khác ý kiến, chống hành vi cướp nước, cướp đảo của TQ, vào cái rọ thù địch phá hoại tình hữu nghị, âm mưu lật đổ chế độ nghiệt ngã ?

Về mặt văn bản, thì chữ nghĩa rất ngang bằng, bình đẳng “hai báo.., hai bên.., hai đảng… hai nước cùng giáo dục nhân dân”, kể cũng phấn khởi được ngồi ngang và được xóa cái mặc cảm từ làng lên quận. Nhưng tiếc thay, cái bình đẳng đó chỉ là hình thức. Cuộc chơi chung nầy liệu sẽ đem lại lợi và hại cho ai ?. Văn kiện thì đẹp mã công bằng, nhưng nước thì chảy về chỗ trủng. Vì hẳn nhiên, ông Đinh Thế Huynh, và bất cứ vị nào trong Bộ chính trị VN lại có thể chạy sang TQ mà tuyên truyền giáo dục nhân dân TQ giữ tình hửu nghị ? Dân số cả nước VN chưa bằng số dân trong một tỉnh của họ, tỉ lệ 80/1330 triệu, thế mà TQ lại chịu “lép vế” trong cái trò chơi rất ngang hàng nầy. Bởi vì sự hợp tác nầy sẽ chỉ diễn ở VN thôi, họ được tiếp tay một cách hợp pháp, tha hồ tuyên truyền giáo dục cho nhân dân VN về “đại cục hửu nghị xã hội chủ nghĩa mang màu sắc TQ”, về “cái ơn” giúp súng đạn, còn ta góp phần xương máu cho cuộc chiến trước, và để êm đi cuộc chiến biên giới, và quên đi Hoàng Sa, Trường Sa, quên đi vĩnh viễn mấy vạn chiến sĩ VN đã ngã xuống và không được nhắc tới. Họ cần làm cho nhân dân VN thấm nhuần rằng, những gì họ đã đánh cướp được, là chuyện của ngày hôm qua, thuộc về “lịch sử”, cần phải gát lại. Thế là ta cũng y như thế…gát qua, để không phương hại đến tình hửu nghị hôm nay vừa mới gia cố. Nay, tiến thêm một bước nữa, ông Đinh Thế Huynh hồ hỡi được giao nhiệm vụ hợp tác với họ, để cùng giáo dục nhân dân VN về điều gì nữa ? Nhân dân VN hoa mắt trước sự hợp tác huê dạng: “nỗi đêm khép mở, nỗi ngày riêng chung”, làm sao hiểu được chuyện tình nầy ? Họ đã từng dạy những trang lịch sử dối trá cho nhân dân và học sinh TQ, nhưng khi đưa chương trình giáo dục “lòng yêu nước”của Đại lục vào học sinh Hồng Kông, vốn thuộc lãnh thổ của họ, họ đã thất bại thảm hại vì sự chống đối quyết liệt của người dân ở đây.
Nhân dân VN có thể học tập ở bất cứ ai, nhưng không chấp nhận sự giáo dục của bất kỳ ai. Lòng yêu nước thuần khiết của nhân dân VN là có sẵn.Nhân dân VN không cho phép kẻ khác đứng ra bẻ ghi cho lòng yêu nước của mình theo “màu sắc” của họ. Lãnh đạo của hai đảng cộng sản VN và TQ muốn có một tiếng nói chung, là tiếng nói chung nào ? VN,TQ là hai quốc gia riêng biệt, có sinh mệnh riêng của mỗi quốc gia, có quyền bình đẳng, cùng trong cộng đồng thế giới. Nhân dân, và Quốc hội VN chắc chắn phải cảnh giác, theo dõi những ấn phẩm mà ông Đinh Thế Huynh cùng Tổng biên tập báo Nhân dân TQ, sẽ sản xuất ra gương mẫu như thế nào, mang nội dung gì, có lỡ in hình cờ TQ 6 sao, hoặc in nhầm bản đồ hình lưỡi bò không ?…và đặc biệt xem họ ca ngợi loại vàng 16 chữ ấy ra sao. Vì TQ là một quốc gia không gương mẫu về mọi phương diện, nên khó tin là có ấn phẩm gương mẫu được, vì đó là xứ sở rất có danh tiếng về sản phẩm độc hại. Vẫn phải chờ xem. Để cảnh giác.

3-Về một giấc mơ lâu

Đảng CSVN đã từng giương cao ngọn cờ Độc Lập Dân Tộc, cùng bao năm xương máu của nhân dân, với khẩu hiệu của bao thế hệ hãy còn treo khắp nơi : “Không có gì quý hơn độc lập tự do !”. Đó là tư tưởng Hồ Chí minh. Đó là đại cục của VN. Ngoài ra, không còn đại cục nào khác, nếu không là đại cục CNXH nhộm nhiều màu Trung quốc.
Giấc mơ CNXH không từng là của riêng ai, mà nó đã từng là một thời, của một phần nhân loại.
Nhưng chủ nghĩa xã hội nào là đích thật, xuất phát từ tư tưởng nhân bản của trào lưu dân chủ, đã đóng góp một cách xuất sắc cho quá trình đấu tranh cho một xã hội tiến bộ, ở đó có ước mơ người không bóc lột người, có công bằng, có tự do, mà ai ai cũng có quyền và có cơ hội để tìm kiếm hạnh phúc. Một thứ chủ nghĩa tốt đẹp mà đã từng có hằng triệu người trên quả đất, và những thế hệ người VN, vì nó mà đã sẳn sàng chấp nhận gian khổ, chịu hy sinh thân mình ? Và chủ nghĩa xã hội nào chỉ là sự nhân danh và biến thái, trở thành một loại độc tài, hà khắc, với bản chất tàn bạo kéo dài hơn nửa thế kỷ ở đất nước Trung Hoa, và man rợ khủng khiếp như ở Bắc Triều Tiên ngay hôm nay ? Chủ nghĩa xã hội nào mang tư tưởng hướng nhân loại đến một thế giới đại đồng, mà khoa học ngày nay đã từng bước minh họa qua xu thế toàn cầu hóa ? Chủ nghĩa xã hội nào lại đang cuồng nhiệt cổ vũ cho một thứ chủ nghĩa dân tộc cực đoan, bành trướng đang đe dọa sự an toàn của các dân tộc khác ? Chủ nghĩa ấy đã kìm hãm sức vươn lên về hướng nhân bản của một dân tộc đã từng trải qua những thời kỳ văn minh và để lại một gia tài văn hóa đồ sộ đáng nể cho nhân loại. Chủ nghĩa xã hội nào chỉ có trong mơ, và chủ nghĩa xã hội nào trong hiện thực đã trải nghiệm bằng nhiều xương máu của đồng loại mà không thành? Đó là thứ chủ nghĩa giả danh XHCN, là sự đánh tráo phủ phàng những giá trị thật của cuộc sống, bằng những ảo ảnh vẽ vời của thế lực cai trị, nhằm che lấp lợi ích vật chất mà họ đang thụ hưởng, và tham vọng quyền lực có tính chất bản năng mà họ đã đoạt được. Bằng logic quyền lực đó, trong nội bộ không lúc nào tránh khỏi nạn bè cánh và thanh trừng đẫm máu; bên ngoài, họ xem thế giới còn lại đều là kẻ thù; trong nước với người dân, những ý kiến hay hành vi nào, khác với trật tự độc quyền, đều được xem là phương hại đến quốc gia, và quy chụp vào “thế lực phản động”. Do đó, loại xã hội XHCN giả danh nhìn thấy chung quanh mình đều là kẻ thù. Một xã hội xhcn chân chính trong mơ, luôn gắn liền với mục tiêu xây dựng xã hội công dân, tạo cơ chế cho đông đảo người dân được tham gia vào sự vận hành xã hội, có hiểu biết và trách nhiệm với quốc gia từ mỗi cương vị của mình, để cho vai trò và quyền lực nhà nước ngày càng tự thu hẹp lại, mà lý thuyết Mác gọi bằng từ “tự tiêu vong”. Nhưng rất tiếc, từ khi tất cả các nhà nước XHCH ra đời trên thế giới nầy, chưa nơi nào thực hiện được theo phương hướng trên, mà ngược lại, quyền lực nhà nước càng tập trung, càng trở nên bạo lực, không cho phép một xã hội công dân hình thành, người dân bị cô lập thành từng cá nhân lẻ loi, yếu đuối, bất lực, bị cai trị triệt để hơn. Nhà nươc đó nói rằng, đó là tình thế phải cam chịu để cho họ tập trung quyền lực “tạm thời” nhưng “rất lâu dài” trong giai đoạn gọi là “quá độ”, để một ngày xa xôi nào đó, sẽ có “thiên đàng” cho mọi công dân. Trong khi đó, nó diễn biến thành một nhà nước tham nhũng có hệ thống vững chắc hơn, toàn diện hơn, vì có hệ thống luật pháp đở đầu che chắn bên ngoài, có bạo lực bên trong thực thi rầm rộ, sự cướp bóc của công trầm trọng hơn bất cứ quốc gia nào khác.. Trung quốc là một quốc gia “XHCN” giả danh, điển hình đầy đủ các mặt nói trên, gọi là màu sắc Trung quốc. Đó không phải là mô hình của Việt nam, không phải là giấc mơ của nhân dân Việt nam. Việt nam có sinh mệnh riêng của mình và đi con đường của mình. “Dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh…” không thể là lời nói suông.

Nhưng tiếc thay tất cả điều trên đang được thêu dệt từ những lời nói dối thật là hoành tráng./.


(bản gốc của tác giả)

Friday 2 November 2012

Oan hồn...

Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!

Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô

Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi

Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời

Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.

Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu!…

10.2012
Nguyễn Trọng Tạo

Thursday 1 November 2012

Khi “Nhân dân” trở thành “thế lực thù địch”

Khi “Nhân dân” trở thành “thế lực thù địch”

Tiệc ta vẫn có thói quen, khi có điều gì trái ý mình đều cho rằng đó là “luận điểm của các thế lực thù địch.” Những năm cuối 70s, đầu 80s của thế kỷ trước, cái thời kỳ gọi là “Tiến nhanh tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH”, Tiệc ta huy động cả hệ thống chính trị tiêu diệt nền kinh tế thị trường. Thời đó, một lực lượng đông đảo cán bộ công chức thiết lập hàng trăm trạm kiểm soát ngăn sông cấm chợ khiến đời sống dân chúng ngột ngạt, đói khổ đến kiệt quệ.

Để tồn tại và sống sót qua thời kỳ đó, một bộ phận dân chúng vẫn âm thầm phát triển kinh tế gia đình. Những làng nghề truyền thống như Đình Bảng, Làng Vân (Bắc Ninh)… vẫn lén lút hoạt động để cung cấp cho thị trường những mặt hàng thiết yếu. Tiệc ta gọi đó là “những mầm mống của kinh tế tư bản”, cần phải tiêu diệt. Một số hãng truyền thông quốc tế như BBC, RFA, VOV đưa tin về các vụ đàn áp kinh tế tư nhân, về thực trạng nghèo đói ở các vùng nông thôn VN bị Tiệc ta gọi là “luận điểm của các thế lực thù địch” nhằm “cản trở công cuộc xây dựng CNXH” của dân ta.

Thực tế cho thấy, nơi nào “quán triệt sâu sắc” chính sách cải tạo kinh tế của Tiệc đều trở nên đói kém, kiệt quệ, nơi nào “buông lỏng” chính sách quản lý thị trường của Tiệc đều khá giả và mở mày mở mặt. Điển hình là tỉnh Vĩnh Phúc của ông Kim Ngọc, nhờ áp dụng khoán chui mà hàng chục ngàn hộ nông dân đã thoát khỏi thiếu đói triền miên.

Khi nhờ “luận điểm của các thế lực thù địch” mà Tiệc ta mới nhận ra rằng, cứ “kiên định đường lối” thì nền kinh tế sẽ lao xuống vực thẳm, chính Tiệc ta cũng chẳng còn đồng xu nào để in ấn văn kiện nghị quyết, chẳng còn đồng xu nào để in pano, áp phíc tuyên truyền cho sự lãnh đạo sáng suốt... Hết nghị quyết, Tiệc chỉ là cái thây ma. Bản năng tồn tại mách bảo, Tiệc thả rông cho các thành phần kinh tế tự do phát triển. Nhờ đó thoát khỏi đói nghèo. Điều này được gọi là “công cuộc đổi mới” do Tiệc “khởi xướng và lãnh đạo”.

Trong bối cảnh nền kinh tế VN suy thoái, lạm phát tăng cao, nội bộ lục đục, nhiều tập đoàn KT nhà nước thua lỗ, một số trang blog như “dân làm báo”, “quan làm báo” phản ảnh thực trạng ấy, liền bị Thủ tướng cấm cán bộ truy cập những trang báo mạng và bị quy chụp là “phản động”, “bôi đen lãnh đạo”, “kích động chống Đảng”… và cho đó là luận điểm của “các thế lực thù địch”.

Điều đáng nói là, Tiệc ta đang sở hữu một bộ máy an ninh đông như quân Nguyên, có mặt ở khắp mọi ngõ ngách của đời sống, nhưng tuyệt nhiên không thể tìm ra “một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên suy thoái biến chất” hay “các thế lực thù địch”. Cái gọi là “có nguy cơ tụt hậu” thực chất là tụt hậu thực sự nhưng Tiệc vẫn dùng những mỹ từ để che đậy.

Cái gọi là “nền kinh tế suy thoái”, “tụt hậu”, “lạm phát tăng cao”, “đời sống nhân dân khó khăn”… được coi là “luận điểm của các thế lực thù địch” thực chất là những điều có thực, đang diễn ra. Nếu Tiệc ta thực lòng, làm một cuộc điều tra nho nhỏ sẽ thấy rằng, ít nhất là 90% dân chúng thừa nhận điều đó. Với tỷ lệ đó, có thể nói rằng đó là luận điểm của nhân dân. Vậy là, Tiệc ta đã đồng nhất “Nhân dân” với “các thế lực thù địch”.

Không biết điều này có đúng hay không nhưng chỉ biết rằng, Tiệc ta vẫn chủ trương “phải giữ bằng được chế độ” như tuyên bố của anh Trọng. Còn chuyện dân kêu ca rên xiết, đó chẳng qua là “luận điểm của các thế lực thù địch”.

Xin được tư vấn cho Tiệc: Muốn tiêu diệt được “các thế lực thù địch” thì tốt nhất hãy tiêu diệt hết 86 triệu người dân VN đi. Nếu không dẫu sử dụng bộ máy an ninh, các cơ quan công quyền với những chi phí khổng lồ cũng không thể tìm ra “các thế lực thù địch” là thằng nào.

Phan Thế Hải

http://blog.yahoo.com/_NMKT6Y2MPC66TSRZBV7Y42CFVA/articles/986583/index

Khủng bố giữa Thủ đô sau Hội nghị Trung ương

Thursday, November 1, 2012

http://quanlambao.blogspot.no/2012/10/khung-bo-giua-thu-o-sau-hoi-nghi-trung.html?spref=fb

Khủng bố giữa Thủ đô sau Hội nghị Trung ương

Quanlambao - Mấy năm qua, bạn đọc đặc biệt là bà con nông dân nghèo thuộc địa bàn phường Phú Thượng quận Tây Hồ, Hà Nội có Blog Cầu Nhật Tân luôn sát cánh trong công cuộc đấu tranh bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình trước nạn cướp đất của các quan tham, của các bố già nhóm lợi ích.

Blog Cầu Nhật Tân còn là diễn đàn để bày tỏ nhiều nỗi oan khiên của dân oan cả nước từ Bắc chí Nam. Gần đây, Blog Cầu Nhật Tân đã đăng tải nhiều bài phân tích, nhận định về nạn tham ô, nhũng quyền của các bố già nhóm lợi ích có liên quan mật thiết tới nhiều quan chức An ninh và cá nhân đồng chí X.


Ngay sau Hội nghị Trung ương 6, khi đồng chí X không bị Trung ương kỷ luật, An ninh đã tung lực lượng bủa vây các khu vực dân cư, phong tỏa nhiều đầu mối mà họ nghi ngờ sẽ lần ra Blog Cầu Nhật Tân. Cụm dân cư số 7, số 8 phường Phú Thượng được An ninh đặc biệt quan tâm. Chi bộ Đảng được huy động “nắm tình hình” và báo cáo mọi nghi vấn. Nhiều quần chúng nhân dân từng có đơn từ khiếu nại xung quanh việc đền bù giải phóng mặt bằng dự án cầu Nhật Tân đột nhiên vinh hạnh được chính quyền gọi lên. Vui mừng vì đơn từ khiếu nại bấy lâu gửi đi chẳng bao giờ có hồi âm thì bây giờ chính quyền lại nhanh nhảu phúc đáp.

Trái với niềm vui này, người tiếp họ là các sỹ quan An ninh của Bộ với nhiều câu hỏi chỉ để tra khảo về Blog Cầu Nhật Tân. Những quần chúng này cho biết họ không chỉ bị truy bức về Blog Cầu Nhật Tân mà còn bị “truy thêm” về mối quan hệ với các Blog khác như Quan Làm Báo, Dân Làm Báo, về quan hệ với nông dân Văn Giang, về quan hệ với các “phần tử” dám biểu tình chống Trung Quốc bành trướng ở Biển Đông.

Ngay ở xóm đạo cụm 8, nhiều “giáo gian” (tay chân của An ninh giả vờ là công nhân xây dựng ngưởi Hải Hậu lên Hà Nội xây dựng) được tung ra để trà trộn vào nhà thờ nhằm truy tìm thông tin về mối quan hệ với “phản động công giáo” Lê Quốc Quân, Nguyễn Hữu Vinh, với giáo xứ Thái Hà, với Nhà Chung, điều tra lại việc tháng 7/2010 giáo họ này tổ chức đi thăm Linh mục Nguyễn Văn Lý tại Huế ...

Không khí khủng bố căng thẳng sau Hội nghị Trung ương 6 đang trùm kín một vùng dân cư rộng lớn giữa Thủ đô Hà Nội.
Thám Tử Cu

Dan HN bieu tinh "CA bo doi dan ap nbt "


Nhìn hình ảnh này nhiều người lầm tưởng đây là ảnh của năm 1975 khi quân CS vào tiến về Sài Gòn để "giải phóng miền nam". Sự thật đó là hình ảnh sáng nay cuả những người dân mất đất các nơi kéo về TƯ để biểu tình đòi chính phủ phải trả đất lại cho dân. Đến bây giờ mà dân mình vẫn phải đấu tranh thế này hỏi thực sự chúng ta có phải sống trong hòa bình, ổn định không ?
See Translation
Cờ bay phấp phới...
Cờ bay phấp phới...